Chap 5. Ép người quá đáng.
Nửa giờ sau bà Vú cất giọng trịch thượng nói:
–Mợ ba, mợ theo tôi lên nhà từ đường để học khuôn phép nào! Con Hảo cũng phải đi theo để nghe giáo huấn luôn.
Vậy là mợ ba và con Hảo lẽo đẽo theo vú Tám lên nhà từ đường, phía sau mợ cả nhếch miệng cười đầy ẩn ý rồi cũng lui về phòng. Ngôi nhà từ đường này thật là đồ sộ, bên trong ngoài án thư ra thì còn có một tủ sách được chất kín những cuốn sách cổ, mợ ba nhìn thôi cũng đủ thấy hoa mắt rồi. Bà vú lấy ra một quyển gọi là gia pháp của nhà họ Đường nói:
–Cuốn này mợ sẽ phải học thuộc, mỗi ngày mười trang nhưng không phải là bây giờ. Trước mắt tôi sẽ dạy mợ cách đi đứng nói năng đã, vì mợ được làm dâu nhà hào môn nên đều phải có khuôn phép chứ không phải bạ đâu nói đó, nếu mợ làm sai thì sẽ bị phạt.
Nói xong bà ta chỉ vào cái roi mây đã để ngay ngắn trên bàn nói tiếp:
–Cái này tôi không nói suông đâu, ai làm dâu nhà họ Đường cũng đều phải như vậy không có ngoại lệ. Giờ mợ đã sẵn sàng học chưa?
Vú Tám lạnh nhạt nói tiếp:
–Tôi chỉ nói mỗi câu ba lần nếu mợ không thuộc thì đừng trách. Thứ nhất là học cách vấn danh, rồi đến đi đứng và ăn uống thưa gửi. Là con dâu danh gia vọng tộc dứt khoát là phải ăn nhẹ, nói khẽ cười duyên. Đi đứng cũng phải từ tốn không thể thô thiển như con nhà vô phép được.
Bà ta nói một thôi một hồi xong bắt đầu đưa cho mợ ba một đôi giày cao gót rất lạ bảo mợ đi vào rồi đưa cho mợ một cái chậu nước bằng đồng trong đó đã được đổ sẵn lưng chậu nước sôi nói:
–Mợ đội cái này lên đầu rồi đi lại trong phòng mười lượt cho tôi.
–Cái gì? Vú có đùa không? Chậu nước này là nước sôi đang bốc hơi ngùn ngụt, con lại phải đội lên đầu và đi một đôi giày gót nhọn như thế này không ngã mới là lạ. Để giữ được thăng bằng không phải là dễ, vậy mà vú bắt con phải đi lại trong căn phòng rộng lớn này những mười vòng. Vú đừng đùa con đấy nhé?
Bà vú nhếch miệng nói rõ từng câu:
–Tôi không đùa mợ, không hề đùa, trước đây mợ cả cũng phải học như vậy. Giờ mợ làm đi, nên nhớ nếu chậu nước này đổ thì mợ sẽ bị phạt đấy. Đi thôi!
Con Hảo nghe vậy thì bất bình nói:
–Vú định chơi khó mợ ba à? Đến vú cho đội như vậy chưa chắc đã đi được chứ đừng nói là người mới học. Chỉ để thau nước lên đầu giữ thăng bằng đã khó nói gì đến đi những mười vòng.
Vú Tám quắc mắt nhìn con Hảo nói:
–Đây không phải việc của mày, một con hầu không được phép lên tiếng ở đây. Nên nhớ ông bà đã giao cho tao việc này và toàn quyền quyết định thì ai cũng phải làm không có ngoại lệ.
–Mày có tin tao đuổi mày ra khỏi đây không? Biết điều thì ngôi im mà lĩnh giáo, cái roi này nó không nể ai đâu đấy.
Nói rồi bà ta không để cho mợ ba phản ứng mà đặt vội chậu nước lên đầu giục mợ bước đi. Mợ ba vốn học võ từ nhỏ nên mấy trò này xem ra không làm khó được mợ nhưng bảo đi những mười vòng thì e là không tưởng, huống chi chậu nước bằng đồng kia được đặt trực tiếp lên đầu nóng không tài nào chịu được. Mợ vừa bước đi vừa cố gắng cắn răng chịu đau vì độ nóng rát càng ngày càng thấm vào da đầu. Đến vòng thứ năm thì bước chân của mợ bắt đầu chệch choạc, bà vú thấy vậy thì quát lên:
Vừa nói tay bà vừa vớ lấy ngọn roi mây quất thật mạnh vào người mợ ba, mợ co người lại vì đau, tiếp một roi khác lại được vụt xuống, tức thì thau nước trên đầu mợ đổ ào. Nước bắn ra tung tóe cả vào người bà vú đang đứng gần đấy, còn mợ ba thì bị nước đổ vào chân bỏng rãy. Bà vú hét lên:
–Mợ ba, mợ làm cái quái gì thế hả?
–Vú coi nước nó đổ hết vào chân con bỏng rát đây này. Vú định hại người hay sao chứ? Thà vú đổ nước lạnh vào còn đỡ đằng này vú làm cho thau nước sôi, giờ chân con như này thì làm sao mà tập được?
–Mợ thật là hỗn hào, mới bước chân về làm dâu mà đã trả treo thế này thì không ai dạy được mợ phải không? Hôm nay tôi không dạy được mợ thì không phải là tôi.
Nói rồi bà ta vung cây roi mây lên quất vun vút vào người mợ, đến lần thứ ba khi bà vung roi lên thì mợ ba tóm lấy và vứt mạnh ra chỗ khác rồi nói:
–Tôi nhịn vú như thế là đủ rồi nhé, vú dạy tôi học chứ không phải kiếm cớ tra tấn tôi, có ai ban ra cái lệnh đổ nước sôi vào thau cho tôi đội không vú nói đi? Đã vậy chân tôi phồng rộp thế này vú cũng không tha còn bắt học tiếp, vú còn đánh tôi lằn hết cả người lên thế này, vú có còn là con người nữa không?
— Mợ….mợ đúng là con ông giáo mà vô giáo dục, nếu ông bà bên ấy không dạy được mợ thì tôi sẽ dạy mợ, nhập gia phải tùy tục, mợ không thể một mình làm loạn cái nhà này lên được. Mợ nằm xuống đó cho tôi!
Đến nước này thì con Hảo không chịu được nữa, nó quát lên:
–Bà quá đáng vừa vừa thôi bà vú ạ, chung quy bà cũng chỉ là người ở, sao lại dám đánh chủ bầm dập ra như thế? Cô tôi từ bé còn không bị ông bà chủ đánh đau như vậy, bà lấy cái quyền gì mà đánh cô ấy chứ? Nếu bà còn động tay với mợ ba tôi sẽ liều mạng mà sống chết với bà.
–Đồ hỗn láo! Để hôm nay tao sẽ phạt luôn hai chủ tớ nhà mày coi ai sẽ bênh cái thứ hỗn hào chúng mày được. Cả hai nằm xuống đó cho tôi!
Và chiếc roi mây thần thánh của bà ta bắt đầu vung lên, lửa giận trên người bà ta dâng lên ngùn ngụt, nó phát tiết cực độ khiến cho đôi mắt vú long lên sòng sọc đầy những tia máu đỏ lừ. Đúng lúc ngọn roi chuẩn bị giáng xuống người mợ ba thì có một tiếng thét âm thanh tựa sấm rền vang lên:
–Kẻ nào dám động vào vợ tôi? Kẻ đó muốn chết?
Là cậu ba, tại sao cậu lại xuất hiện đúng lúc này? Sớm không đến, muộn không đến lại đến đúng vào lúc bà vú định giương oai diệu võ, bà không tin mợ ba lại cứng đầu trước những ngón đòn của bà nhưng bà ta chưa kịp vui mừng được lâu thì gặp ngay khắc tinh. Tiếng cậu ba vừa cất lên thì tay bà vú chợt buông thõng xuống, mặt bà tái đi, miệng lắp bắp:
–Cậu ba…cậu hiểu lầm rồi….là tôi đang dạy gia pháp cho mợ ba…mợ ấy làm sai nên bị phạt thôi….ai cũng vậy mà….trước mợ cả cũng như thế…cậu không tin có thể hỏi lại…
–Câm mồm! Từ bao giờ bà tự cho mình cái quyền đó hả? Bà thân là người ở, chỉ được xếp ngang hàng với con Hảo, chẳng qua thấy bà có tuổi và hiểu biết về lễ tiết gia phong nên cha mẹ tôi mới giao cho bà cái nhiệm vụ này. Tiếc rằng bà đã quá lạm quyền ngang ngược, dám đánh vợ tôi thì bà đúng là ăn phải gan hùm rồi. Bà biết tội này sẽ bị xử thế nào không?
–Dạ thưa cậu, là bà…bà cả đã cho tôi toàn quyền quyết định….tôi cũng chỉ muốn dạy cho mợ ba được tốt lên mà thôi….mong cậu soi xét.
–Bà dạy mà đánh người ta bầm dập thế này à? Lại còn bắt cả chủ lẫn tớ nằm xuống để đánh đòn thì bà đúng là quá lắm rồi. Con Hảo, mày nói đầu đuôi cho cậu nghe xem nào, nhanh!
Con Hảo thấy gặp được cứu tinh thì hả hê tuôn ra một mạch:
–Dạ thưa cậu, vú Tám bắt mợ đội một chậu nước nóng lên đầu rồi đi trên đôi giày gót nhọn này đúng mười vòng, chỉ cần nghiêng một tí thì mợ sẽ bị ăn vụt. Mà cái chậu đồng này lại đựng nước sôi đặt trực tiếp lên đầu có khác nào tự thiêu hả cậu? Mợ còn đi được năm vòng mới bị đổ đấy, phải người như em thì chắc không nổi một lượt. Bà ta đúng là ác quỷ chứ không phải người ạ.
–Con Hảo, giờ cậu cho mày xử bà ấy. Mày hãy đun cho cậu một thau nước sôi rồi đem lên đây, tao cũng sẽ bắt bà ấy làm hệt như mợ ba đã làm, nếu đổ hoặc chỉ cần nghiêng ngả một tí thôi thì cái roi mây này nó cũng sẽ thay tao làm nhiệm vụ.
–Dạ cậu, phải thế mới được ạ. Để em đi đun nước…
Nói rồi nó chạy vụt ra ngoài, bà vú lúc này sợ hãi mặt cắt không còn giọt máu, chân tay bà ta run lập cập, miệng lắp bắp:
–Cậu ba…tôi mong cậu thương tình tha cho….tôi không cố ý….cậu đừng phạt như vậy mà….
–Không nói nhiều, tôi chỉ bắt bà làm đúng những gì bà đã làm với vợ tôi thôi. Bà là thầy thì dĩ nhiên những trò này quá đơn giản với bà phải không?
Nói xong cậu đi đến bên cạnh bế xốc mợ lên rồi đặt nằm lên đùi mình và lấy ra một lọ dầu xoa bóp bắt đầu xoa lên những vết bầm tím trên người mợ. Mợ ba ngại quá liền đẩy tay cậu ra nói:
–Cậu cứ mặc tôi, lát về phòng tôi tự bôi cũng được.
–Tôi nói cho mợ biết, mợ là vợ tôi cũng có quyền hành ngang như tôi, chỉ có cha mẹ tôi mới đánh mợ được chứ tuyệt đối không cho bất kỳ kẻ nào động đến mình kể cả người đó là mẹ cả. Mợ hãy nhớ lấy điều đó, nếu kẻ đó dám đánh mợ mười roi thì mợ hãy bắt nó trả lại gấp đôi. Vợ của cậu ba này không phải là một người yếu đuối và dễ bắt nạt. Mợ cứ làm thế cho tôi, tội vạ đâu tôi chịu!
Cậu vừa nói xong thì bên ngoài có tiếng cất lên:
–To gan! Từ đời nào đến giờ có lệ con trai nhà họ Đường lại xen vào việc dạy dỗ của vú Tám thế? Ta nghe tiếng ầm ầm từ bên trong vọng ra thì biết ngay là có chuyện. Ba Tuân, con mà dám hành xử hỗn hào chỉ vì con bé này à? Nên nhớ người nào làm sai gia quy thì cũng bị phạt hết nhé. Con giải thích thế nào với ta đây?
Bà vú đang sợ sệt muốn đái cả ra quần, nay thấy bà cả hiện ra như một vị cứu tinh thì mừng lắm, bà ta được thể tru tréo lên:
–Bẩm bà, mong bà làm chủ cho em….em dạy gia quy cho mợ ba nhưng mợ ta đúng là hỗn hào không coi ai ra gì, lại còn nói không cần học. Mới bài đầu tiên mà đã phá bĩnh đạp đổ cả thau nước vào người em…
–Con còn gì để nói nữa không ba Tuân? Đừng có chưa gì đã kiếm cớ bênh vợ quá mà nó hư ra đấy.
Cậu ba cũng không vừa nói:
–Có mẹ ở đây con cũng nói luôn, nếu dạy gia quy thì nên dạy cho đàng hoàng còn không thì dẹp. Bà ta cũng chỉ là vú em trong nhà này mà dám ngang ngược trèo cả lên đầu chủ là không được. Con hỏi mẹ, đời thuở nhà ai đổ cả thau nước sôi vào rồi bắt người ta đội lên đầu đi mười vòng. Nếu là mẹ, thì mẹ có làm được không? Chưa hết, để cho khách quan con đã bảo con hầu đi đun một thau nước đem lên đây rồi, nếu bà vú chịu được thì coi như con sai, còn ngược lại thì mời mẹ ngồi lại chứng kiến con xử bà ta ra sao. Con nói trước con cấm tuyệt đối kẻ nào dám sử dụng nhục hình với vợ của con, bất kể kẻ đó là ai thì con cũng không buông tha đâu.
Bà cả nghe cậu ba nói vậy thì tức lắm nhưng không làm gì được. Bà rủa thầm trong bụng “Sao cái thằng giời giết này nó lại về vào đúng lúc này chứ? E là vú Tám chết chắc rồi.” bà còn lạ gì tính cậu ba, đã nói là làm nếu đúng thì cậu chịu chứ sai thì chết với cậu. Chỉ một lát sau con Hảo đã xách ấm nước lên, câu ba chỉ vào cái thau đồng nói:
–Mày đổ hết vào đây cho cậu, lúc nãy vú Tám cũng làm như vậy phải không?
Con Hảo không do dự mà đáp luôn:
–Dạ đúng rồi cậu, vú ấy làm y như vậy đó.
Một thau nước đang bốc hơi nghi ngút chỉ nhìn thôi cũng thấy ớn rồi, cậu ba mặt vẫn lạnh như tiền nói:
–Hảo, mày đặt lên đầu vú Tám cho cậu. Còn vú Tám mau đi giày gót nhọn vào đi, nhanh lên! Tôi còn nhiều việc phải làm!
Vú Tám chẳng đặng đừng đành phải cúi xuống cho con Hảo đặt thau nước nóng lên đầu rồi chầm chậm bước đi. Lúc này vú mới cảm nhận được cái nóng như thiêu đang trút xuống đầu mình, nhưng nếu giờ mà vú không làm được thì chẳng phải sẽ bị cậu ba phạt đòn sao? Nghiến răng lại vú tiếp tục bước, mồ hôi vã ra như tắm, nhìn một màn này bà cả cũng lạnh cả sống lưng, ai bảo thằng ba nó về đúng vào giờ này chứ?
Một vòng….sang đến vòng thứ hai thì….Oạp một tiếng, cả thau nước đổ ụp xuống, cũng may mọi người đều ở xa nên không người nào bị ảnh hưởng, chỉ có bà vú bị lãnh luôn cả thau nước vào người bõng rãy. Bà ta chịu không nổi liền đá cả giày và nhảy lên như con choi choi kêu cứu:
–Bà cả…cứu em với….nóng quá!….