Kỳ Thiên Lộ

Chương 24: Thanh mộc bí huyệt



Nạp Thiện nghiêm túc nói: ” Ma đầu cũng không phải dễ chơi đùa, gặp phải ma đầu, thì phải vội vàng chạy cho nhanh, đó không phải là người tu chân bình thường có thể đối phó.”

Hắn sợ Tế Vô Nhai và Tần Tiểu Thiên vô tri lỗ mãng, lại nói: ” Nếu như thật sự có ma đầu, ta sẽ phải truyền tin về Nguyên Giới, tự có cao thủ tới ứng phó.”

Bất luận là Tế Vô Nhai hay là Tần Tiểu Thiên, ai cũng không thể gặp chuyện không may, chỉ cần có một người gặp chuyện không may, tu chân giới sẽ đại loạn. Với cách làm người của Xích Minh, không có việc gì còn muốn tìm chuyện nháo loạn một phen, nếu đồ đệ hắn xảy ra chuyện, hắn đã có lý do để đại náo.

Tế Vô Nhai cũng không thể gặp chuyện không may, cả Nguyên Giới đều nắm trong tay đại ca hắn, trong lòng Nạp Thiện có chút hối hận, không nên đưa Tế Vô Nhai đi tới Mãng Nguyên Di Chỉ.

Tần Tiểu Thiên giành đi trước, đầu tiên phi xuống ngay miệng vào địa cung. Đó là một cái hố thật lớn, không biết bị người nào làm nổ tung, để lại bảy, tám cái lỗ nhỏ. Tế Vô Nhai chỉ vào một động khẩu lớn nhất, nói: ” Từ nơi này đi vào!”

Nạp Thiện vội la lên: ” Chờ một chút rồi đi…mụ nội nó, hai con thỏ tể tử, chạy nhanh như vậy!” Hắn theo sát truy vào động khẩu.

Ma khí trong thông đạo lúc ẩn lúc hiện, khi mạnh khi yếu, với kiến thức của Nạp Thiện cũng không hiểu là do nguyên nhân gì.

Bất quá trước khi hắn tiến vào thông đạo, đã đánh ra một quả linh phù truyền tin, đem tình huống đơn giản truyền vào trong linh phù. Trách nhiệm trọng đại, không dám xem nhẹ, hắn đã không còn là một hán tử thô lỗ chỉ biết đánh đánh giết giết trước kia nữa.

Tiến vào thông đạo không lâu, Tần Tiểu Thiên không biết đụng vào thứ gì, chợt thấy hoa mắt, người đã đi tới một đại sảnh kỳ quái, chẳng những không có bóng dáng Tế Vô Nhai, ngay cả tiếng quát của Nạp thiên cũng trong nháy mắt biến mất.

Hắn biết mình đã bị truyền tống đi, nhưng thật kỳ quái, không có một chút cảm giác sợ hãi, ngược lại cảm thấy rất hưng phấn.

Bốn phía hoàn toàn yên tĩnh, đại sảnh do ngọc thạch màu tím nhạt cấu thành, vừa nhìn là biết do pháp thuật chế tạo, bên trên còn điêu khắc thêm chút hoa văn.

Đây là Ma Luyện Các do Phật tông đệ tử dùng để rèn luyện, mặc dù đã sớm hoang phế, nhưng còn chưa bị mất đi hiệu năng.

Trong đại sảnh có hai thai tử hình tròn, một màu đen, một màu trắng, Tần Tiểu Thiên cảm giác được thai tử màu đen có một loại ba động quen thuộc, một tầng ma khí bàng bạc đang chậm rãi xoay quanh trên thai.

Tần Tiểu Thiên mới biết ma khí không có tạo thành bất cứ thương tổn nào cho mình, trong lòng đối với ma khí cũng rất tò mò, không suy nghĩ nhiều, một chân bước lên hắc thai.

Hắn nào biết đâu rằng, nơi này là Ma Luyện Các của Phật tông, chuyên môn đặc biệt dùng cấp cho đệ tử học tập làm cách nào để kháng ma, đồng thời còn có một tác dụng là làm cho người bên ngoài khi xông vào trong đó, sẽ là một bẫy rập lợi hại.

Mê cung dưới Phật tông di chỉ đã phế bỏ thời gian rất lâu, nhưng đại bộ phận trận pháp và bẫy rập vẫn còn, trong đó mấy trận pháp lợi hại nhất vẫn còn bảo trì hiệu năng, trừ ra Đại Huyễn Phật Cảnh bị sư tôn Lý Cường của Nạp Thiện phá vỡ, Ma Luyện Các cũng là một chỗ rất đáng sợ.

Dưới chân Tần Tiểu Thiên biến mất, thân thể trầm xuống phía dưới, hắn cả kinh, cố gắng bay khỏi, nhưng bị một cỗ kình lực vô hình gắt gao bao lấy, trong chớp mắt đã đi tới một nơi trống trải.

Nơi này mặt đất màu đỏ sậm, một kia ti hắc ma khí từ dưới đất chậm rãi mọc lên, trên bầu trời mây đen cuồn cuộn, đó là ma vân do hắc ma khí ngưng kết.

Trên mặt đất còn có tinh thể rậm rạp, giống như thủy tinh quáng, màu sắc đều là đen, có rất ít là đỏ đậm và màu lam tím, nhìn lại còn tưởng rằng là thực vật.

Đây là Ma Tinh thạch nổi danh của hắc ma giới, mỗi oa Ma Tinh thạch lớn nhỏ không đồng nhất, thưa thớt rơi trên mặt đất tỏa ra màu đen nhàn nhạt.

Ma khí đem hết thảy không gian che giấu, Tần Tiểu Thiên chỉ có thể nhìn thấy cảnh sắc trong phạm vi trăm thước.

Hắc Ma Quật trong Ma Luyện Các đã bị phế bỏ rất nhiều năm, vì không có Phật tông đệ tử đến tu luyện, tiểu ma đầu và dã thú ma hóa bên trong từ từ trưởng thành lớn mạnh.

Ngoài ra, cũng có người tu chân ngộ nhập bên trong, tu vi thấp bị ma đầu và dã thú tiêu diệt, tu vi cao thâm thì sau khi nhập ma còn có thể bảo trì thần trí thanh tĩnh, trừ ra vài người chuyển tu ma đầu ra, còn không ai ngoại lệ tự bạo nguyên anh, hồn phi phách tán.

Chỗ này cơ hồ trở thành một tiểu ma giới.

Hắc Ma Quật đúng là do mật pháp của Phật tông hình thành, chân chính hắc ma giới có ngàn vạn liên lạc, chỉ cần trận pháp vận chuyển, có thể từ hắc ma giới lấy đi lượng ít hắc ma khí, hình thành một đám tiểu ma đầu.

Trải qua trăm ngàn năm lắng đọng, ma đầu nơi này không ngừng lớn mạnh phát triển, thậm chí có một số hắc ma khí chảy ra, ảnh hưởng thế giới bên ngoài.

Tần Tiểu Thiên có một loại cảm giác nhiệt huyết sôi trào, từng tia hắc ma khí bị hút vào cơ thể.

Hắn đi về phía trước vài bước, trên mặt đất hốt nhiên đằng khởi một tầng hồng vụ, ngưng kết thành vô số tiểu trùng màu đỏ, giống như văn trùng trong đêm hè vần vần xoay quanh không trung, đó là Ma Huyết Sát Vụ của hắc ma giới.

Một đám tiểu ma đầu đang du đãng trong Ma Huyết Sát Vụ, Tần Tiểu Thiên thấy vậy trong lòng tê dại, ma đầu nhìn qua giống như một đám hư ảnh đủ mọi màu sắc đang phiêu đãng trong hư không.

Tiểu ma đầu có thể dễ dàng hủy diệt như sinh vật, hình thành một ma đầu càng mạnh hơn, ma đầu cũng cắn nuốt lẫn nhau, nhưng tu vi ma đầu nơi này không khác nhau lắm, cũng không có ý thức, bọn họ chẳng qua chỉ dựa vào bản năng làm việc, cho nên trên cơ bản bình an vô sự.

Một đoàn ma đầu đang phiêu đãng khắp bốn phía, không có một ai phát khởi tiến công Tần Tiểu Thiên.

Trong lòng Tần Tiểu Thiên có chút vừa động, từ trong thủ trạc lấy ra một khối ngọc đồng giản màu đen, đó là pháp môn tu luyện của Xích Minh lưu lại, chính là pháp môn tu luyện đại thần ma, ghi lại pháp môn tu luyện cao nhất của hắc ma giới, trong đó có một bộ phận ghi lại về ma đầu, còn có một ít thể ngộ trong hắc ma giới.

Hình dáng ma đầu của hắc ma giới đủ màu sắc, có vô số chủng loại, cho dù là Xích Minh từng là đại ma tôn, cũng không rõ ràng có bao nhiêu chủng loại, chỉ biết đại khái khác nhau.

Ma đầu bay múa bốn phía quanh Tần Tiểu Thiên thuộc về tiểu ma đầu cấp bậc thấp, không có ý thức, hoàn toàn dựa vào bản năng hoạt động, đó là tồn tại cơ bản nhất của hắc ma giới.

Như thế ma đầu cũng có phân ra thuộc tính, đại bộ phận là ma đầu thổ tính, một số là ma đầu thủy tính, còn có một ít huyết sát ma đầu. Ở hắc ma giới, chúng nó cũng giống như là thực vật, số lượng nhiều nhất, là từ hắc ma khí và Ma Huyết Sát Vụ tự động sinh thành.

Ma đầu như thế ở hắc ma giới là thực vật, là tồn tại cấp bậc thấp, nhưng khi tới thế tục giới hoặc tu chân giới, tình huống đã hoàn toàn thay đổi, chúng nó có thể ma hóa các loại sinh vật, kể cả con người bình thường.

Sau khi ma đầu xâm nhập vào trong cơ thể con người, thì nhận được một chút trí tuệ của con người, ma đầu cũng bởi vậy mà phát triển lớn mạnh.

Người tu chân nếu như bị ma đầu xâm nhập, cũng là nhập ma, nguy hại càng lớn hơn nữa. Bởi vì người tu chân sau khi nhập ma, nếu như không chết, rất có thể thử tu ma, cho nên tu chân giới luôn luôn là kẻ đối đầu với hắc ma giới.

Hắc ma giới chân chính lợi hại chính là ma đầu có ý thức, trong đó do tam đại tôn cầm đầu. Nhưng từ khi Xích Minh ma tôn rời đi, hắc ma giới chỉ còn lại hai đại ma tôn, ngoài ra còn có vô số ma tôn và đại ma đầu.

Tần Tiểu Thiên cùng với người tu hành nào cũng khác nhau, hắn không chỉ có thần dịch lực, còn có tiên linh khí của Cổ tiên nhân, bên trong còn kèm theo thần ma lực do Xích Minh lưu lại, lực lượng trong cơ thể đúng là đại tạp quái, tu hành thì dùng Cổ tiên pháp môn, nhưng coi như là vô cùng rối loạn, cho dù là Thanh Đế đến đây, cũng không cách chỉ đạo hắn làm sao tu luyện.

Ma Huyết Sát Vụ và hắc ma khí dần dần tiêu tán, tiểu ma đầu một lần nữa lẻn vào dưới đất, chung quanh lại khôi phục bộ dáng sương mù mông mông.

Trải qua một phen thể ngộ, Tần Tiểu Thiên hiểu rõ quy tắc của hắc ma giới, lạc ấn của Xích Minh cũng thật sâu tiến vào trong nội tâm của hắn.

Hắn nhếch miệng cười một tiếng, ngửa mặt lên trời gào to một tiếng, ngay cả bản thân cũng cảm giác được âm thanh quái dị. Hoàn hảo không có người khác ở đây, hắn buông ra hết thảy trói buộc, toàn tâm toàn ý phát ra thần ma âm ghi lại trong ngọc đồng giản.

Tựa như một hồ nước sôi trào, cả Ma Luyện Các đều sôi trào lên, từng tảng lớn Ma Huyết Sát Vụ thăng đằng lên, vô số ma đầu điên cuồng từ dưới đất dũng xuất.

Trong phút chốc, Tần Tiểu Thiên hai mắt đỏ đậm, tiên liên khí đại lượng chuyển đổi thành thần ma lực, đó là đặc hữu lực lượng của đại ma tôn.

Ở hắc ma giới, thực lực chính là hết thảy, Ma Huyết Sát Vụ giống như linh khí của tu chân giới, do thần ma lực dắt dẫn, bị Tần Tiểu Thiên hấp thu rất nhanh. Trong đó những tiểu ma đầu, đối với hắn mà nói, giống như là thuốc bổ tốt nhất.

Tiểu ma đầu theo bản năng muốn chạy trốn, nhưng Tần Tiểu Thiên có được thần ma lực đặc hữu của đại ma tôn, muốn chạy trốn căn bản là không thể nào.

Do Tần Tiểu Thiên làm trung tâm hình thành một dòng suối chảy màu máu, cả Ma Luyện Các Ma Huyết Sát Vụ cùng hắc ma khí đều dũng mãnh vào tỏng cơ thể hắn, chuyển hóa trở thành thần ma lực. Loại cảm giác du duyệt này, làm cho Tần Tiểu Thiên thật sâu say mê.

Một tiếng hống khiếu kêu lên, một hình người quái vật đánh tới, cả người giáp tạp màu đỏ hỏa diễm. Đó là một người tu chân sau khi nhập ma bị ma đầu khống chế, bị thần ma âm hấp dẫn, cũng đã chạy tới đây.

Theo thần ma lực lớn mạnh, Ma Huyết Sát Vụ hình thành suối chảy cũng thay đổi hình thái, một thanh đao sắc bén vây vòng quanh Tần Tiểu Thiên cấp tốc xoay tròn, hắn không cách nào nhìn thấy được tình hình bên ngoài.

Mà người tu chân nhập ma kia, đang ở ngoài mười bước thì bị Ma Huyết Sát Vụ tê xả nát bấy.

Tần Tiểu Thiên kinh ngạc phát hiện, lực lượng của mình chỉ một chút đã tăng cường lên rất nhiều, hắn không biết là do nguyên nhân gì, cũng không tự hỏi, chẳng qua là dùng hết thần ma lực thúc giục Ma Huyết Sát Vụ.

Trăm ngàn năm qua, trong Ma Luyện Các những ma đầu đã trưởng thành, cùng với người tu chân ngộ nhập bị ma hóa, còn có các loại ma thú, đều lục tục bị hấp dẫn chạy tới, không một ai may mắn bị Ma Huyết Sát Vụ nát bấy.

Dùng thời gian một tháng, Tần Tiểu Thiên hấp thu tất cả ma vật và ma khí trong Ma Luyện Các. Sau khi hắn mở mắt, không khỏi thất kinh, Ma Luyện Các đã không còn nhìn thấy một tia ma khí, đã hoàn toàn sạch sẽ, thanh thanh rõ ràng, chỉ có Ma Tinh thạch trên mặt đất lóe ra quang hoa.

Ma Luyện Các là do mấy đại trưởng lão Phật tông liên thủ bố trí, sử dụng trận pháp đặc hữu của Phật tông, dưới trận pháp bao phủ, phiến thổ địa hết sức liêu khoát, một ánh mắt đã nhìn thấy biên giới, núi xanh nước biếc dạng dạng đều có.

Tần Tiểu Thiên mắt choáng váng, làm sao mới có thể đi ra ngoài?

Biện Chân Quyết! Đây là linh quyết duy nhất có thể sử dụng trước mắt Tần Tiểu Thiên, không biết thủ ấn linh quyết này có thể khám phá được trận pháp của Phật tông hay không?

Biện Chân Quyết sau khi đánh ra, hắn nhất thời dễ dàng xuống tới, chung quanh hết thảy đều hiện ra rõ ràng trong đầu, không hổ là Cổ tiên pháp môn, có thể khám phá đại bộ phận trận pháp.

Hắn lúc này mới phát quật, diện tích chân thật của Ma Luyện Các cũng không lớn, bởi vì phá rớt hắc ma khí trong trận pháp, cũng là rút đi động lực của trận pháp, những ma tinh thạch này cũng không đủ giúp cho đại trận liên tục vận chuyển, bởi vì hiện ra rất lớn sơ hở, cho nên Biện Chân Quyết mới dễ dàng phá giải huyền bí của trận pháp.

Rất nhanh, Tần Tiểu Thiên tìm được con đường đi ra ngoài. Hắn nhìn lướt qua ma tinh thạch đầy đất, nghĩ thầm không ngờ đã tới nơi này, cũng không thể tay không đi về. Vì vậy bắt đầu thu tập ma tinh thạch.

Ma tinh thạch là đồ vật đặc hữu của hắc ma giới, ở tu chân giới rất khó nhìn thấy, còn về phần dùng làm gì, hắn tạm thời còn chưa suy nghĩ.

Ma tinh thạch cũng có phân ra tốt xấu, thải tập một bộ phận thượng phẩm ma tinh thạch, Tần Tiểu Thiên không còn dám trì hoãn. Dựa theo phương hướng chỉ dẫn của Biện Chân Quyết, hắn đi tới thượng tầng của Ma Luyện Các, đi ra một đạo cửa nhỏ, chứng kiến một thông đạo màu vàng, theo thông đạo đi thẳng xuống phía dưới.

Con đường mê cung dưới đất khúc chiết thay đổi, có vô số đường chia rẽ, Tần Tiểu Thiên vẫn đang lạc đường.

Các loại các dạng bẫy rập, do Biện Chân Quyết phá giải mất đi tác dụng, tầng trên mê cung bị phá hư hầu như không còn, nhưng tầng dưới hầu như bảo tồn hoàn hảo, bởi vậy, trận pháp di lưu lại cùng bẫy rập lại càng nhiều, thông đạo càng thêm khó đi.

Dọc theo đường đi Tần Tiểu Thiên cũng nhặt được một ít di khí vật của Phật tông.

Hắn bây giờ đặc biệt thiếu hụt các loại tài liệu luyện khí, bất luận là đồ vật gì, chỉ cần có thể mang đi là toàn bộ thu thập mang đi, phàm là chỗ nào hắn đi qua, thì sạch sẽ như vừa được quét dọn qua. Đồ vật mặc dù không nhiều lắm, nhưng cũng có vài dạng tài liệu không tệ.

Trong bất tri bất giác, đi tới một đại sảnh đã bị tổn hại, trong đại sảnh trống rỗng cái gì cũng không có, chỉ có trên vách tường lưu lại ít khắc họa đơn giản. đây là một đại sảnh di lưu lại sau khi trận pháp bị phá rớt.

Xuyên qua đại sảnh tiến vào một cửa nhỏ, một thông đạo màu xanh xuất hiện trước mắt. Không đi bao xa, lại xuất hiện ba cánh cửa.

Tần Tiểu Thiên tùy tiện chọn lựa một cánh cửa, thần thức tìm kiếm qua, ước chừng bên ngoài khoảng trăm thước có một đạo ba động vô hình đang ngăn chận thần thức tìm kiếm.

Nếu thay đổi là người khác, có lẽ sẽ tránh né khỏi trận pháp Phật tông, nhưng Tần Tiểu Thiên lại không giống, hắn phát hiện, chỉ cần địa phương có trận pháp tồn tại, thì có thể tìm được một ít đồ vật không tệ, vô luận là tài liệu giá cấu trận pháp hay vật phẩm, hắn không chút do dự đi vào.

Đứng ở cửa, Tần Tiểu Thiên cũng không tùy tiện xông vào bên trong. Bên trong là một mảnh màu xanh, một cây thanh mộc thật lớn đang đứng giữa không trung, hắn đứng thẳng ngay cửa, giống như trong vũ trụ mở ra một cái miệng thật nhỏ, lướt mắt nhìn khôn cùng không biên giới, thanh mộc sắp xếp hàng hàng lớp lớp, một cỗ thanh khí nồng nặc đang xoay quanh thanh mộc không ngừng.

Tần Tiểu Thiên không hoảng không vội đánh ra Biện Chân Quyết, lập tức trên mặt liền biến sắc.

Biện Chân Quyết không ngờ không cách nào thăm dò cả trận pháp, ý nghĩa trận pháp này phi thường lớn, vì thế Biện Chân Quyết không thể hình thành sự bao trùm hữu hiệu.

Nếu như là Thiên Chân Thượng Nhân đang ở nơi này, có thể dùng Biện Chân Quyết thăm dò rõ ràng cấu tạo của cả trận pháp, nhưng tu vi của Tần Tiểu Thiên không đủ, hơn nữa vừa mới hấp thu đại lượng ma khí, cho nên khi vận dụng tiên linh khí cũng bị trở ngại nhất định, hai thứ còn chưa kịp dung hợp vào nhau.

Nơi này là một trong năm đại mật huyệt của Phật tông – Thanh Mộc Mật Huyệt.

Tần Tiểu Thiên không biết đây là một trong năm đại mật huyệt hung hiểm nhất của Phật tông, cảm giác được bên trong Thanh Mộc quái dị tuyệt luân, hắn vẫn là lần đầu tiên kiến thức trận pháp cổ quái như thế, Thanh Mộc khôn cùng không biên giới, không biết bên trong còn có thứ gì.

Phật tông năm đại mật huyệt đều hung hiểm vô cùng. Năm đó Trọng Huyền Phái Lý Cường lúc ở trong Phật Trần mật huyệt, thiếu chút nữa đã bị đè chết, sau phải nhờ Phật tông trưởng lão hộ tống mới rời đi ra, khi đó tu vi của Lý Cường so sánh với Tần Tiểu Thiên bây giờ còn cao hơn một chút.

Tần Tiểu Thiên nhìn chằm chằm Thanh Mộc cẩn thận quan sát, biết Thanh Mộc trước mắt đúng là bảo bối, ngay cả thanh khí giữa Thanh Mộc cũng là trân phẩm, nhưng Biện Chân Quyết không thể hoàn toàn tìm kiếm, hắn có chút do dự không biết có nên đi vào hay không.

Bây giờ hắn biết, bất luận là trận pháp do người tu chân thiết lập, hay là trận pháp của Phật tông, đều là địa phương rất nguy hiểm, không có nắm chắc có thể tránh né.

Mấy lần muốn nhấc chân bước vào rồi lại rút trở về, hắn đến tu chân giới thời gian không lâu, kiến thức cũng không nhiều, đối với địa phương nguy hiểm vẫn còn rất cẩn thận.

Tần Tiểu Thiên âm thầm thở dài, nếu là Nạp Thiện và Tế Vô Nhai ở đây thì không cần phải phiền não, Tế Vô Nhai có bản lãnh thế nào không biết, nhưng bản lãnh của Nạp Thiện thì nhất định không nhỏ, đáng tiếc hai người này cũng không ở đây. Hắn không phải là một người dây dưa không quyết, chỉ suy tư chốc lát, cũng vẫn quyết định tiến vào Thanh Mộc Bí Huyệt.

Đây là khảo nghiệm mà người tu hành phải cảm thụ, nếu như lâm trận lùi bước, sẽ lưu lại một bóng ma trong nội tâm, sau này bất kể làm sao cố gắng, cũng đều rất khó tiêu trừ bóng ma này, bởi vậy, tuy biết khó khăn nhưng vẫn vào là lựa chọn duy nhất.

Tần Tiểu Thiên nhắm mắt bước vào, Thanh Mộc lập tức bị xúc động.

Nếu như lúc này hắn mở mắt, chỉ sợ cũng bị lạc trong đó, cũng may hắn có thói quen nhờ vả vào Biện Chân Quyết, nhắm mắt sấm trận, mặc dù Biện Chân Quyết không cách nào tìm kiếm cả Thanh Mộc Bí Huyệt, nhưng là có thể tìm kiếm động tĩnh trong ngàn dặm phạm vi.

Tần Tiểu Thiên hấp thu đại lượng ma khí, còn có vô số ma đầu.

Công pháp của hắc ma giới cùng tu chân giới bất đồng, giảng cứu chính là kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu, tu vi có thể trong thời gian ngắn tăng trưởng với tốc độ cao. Hắn không tiết chế hấp thu hết thảy ma luyện, bất luận là ma khí hay là ma đầu, toàn bộ luyện hóa hấp thu, dùng pháp môn tu luyện của đại thần ma, với tu vi bây giờ của hắn, có thể ngang bằng với một cao thủ Hợp Thể sơ kỳ.

Tu vi tăng trưởng tốc độ cao, nhưng thật ra đối với tu luyện có bất lợi rất lớn. Tu ma cho tới bây giờ cũng không phải là một chuyện dễ dàng.

Bất quá, Tần Tiểu Thiên có Xích Minh trợ giúp cải tạo qua thân thể, có thần dịch lực và tiên linh khí hộ thể, tạm thời có thể ngăn chặn thần ma lực phiếm lạm( chiếm hữu).

Trong cơ thể hắn ba chủng loại lực lượng cũng không thăng bằng, thần dịch lực không cách nào vận dụng, nhưng lực lượng lớn nhất, tiên linh khí một mực tu luyện, hơn nữa là từ thần dịch lực chuyển hóa mà đến, so sánh với thần ma lực thì tinh thuần hơn rất nhiều, bởi vậy thần ma lực là một cỗ lực lượng yếu nhất, nhưng lại sử dụng tốt nhất ở trước mắt. Trong phút chốc bước vào Thanh Mộc Bí Huyệt, Ma Huyết Sát Vụ vờn quanh thân thể hắn, nếu có người tu chân nhìn thấy, nhất định sẽ kêu lên sợ hãi: ” Đại ma đầu tới.”

Nếu như nói Phật Trần trong Phật Trần Bí Huyệt là thổ chi tinh hoa, thì Thanh Mộc trong Thanh Mộc Bí Huyệt là mộc chi tinh hoa.

Phật tông năm đại bí huyệt đều là địa phương cất giấu bảo bối, bản thân bí huyệt cấu thành kỳ trân dị bảo, là nguyên thủy giá cấu cũng không phải do Phật tông chế tạo ra, mà là do Phật tông trưởng lão chẳng qua sử dụng trận pháp, mà cũng không thể thu thủ được cơ bản cấu thành bí huyệt, cho nên chúng mới ở lại tại chỗ.

Thanh Mộc ở tại Phật tông còn một danh xưng, tên gọi là Khinh Mộc, đặc chất cực đoan của nó di tán trong thanh khí của Thanh Mộc, càng thêm lợi hại, giống như người tu chân nếu như không có pháp bảo đặc biệt phòng hộ, thì rất nhanh sẽ mê thất trong đó.

Phật tông năm đại bí huyệt, Thanh Mộc bài danh thứ hai, lợi hại nhất chính là Lục Kim Bí Huyệt, Phật Trần Bí Huyệt sắp thứ tư. Các bí huyệt cũng không ở trên mặt đất, mê cung của Phật tông chỉ là một cửa vào, nơi đó khác hẳn trận pháp bố trí trong mê cung, không tồn tại việc có thể phá trừ trận pháp, một khi tiến vào, thì phải tự mình nghĩ cách đi ra.

Bởi vây, chỉ cần trong đó có hung hiểm, thêm là người không có đại năng lực, tuyệt đối không dám tiến vào Phật tông năm đại bí huyệt.

Tần Tiểu Thiên điều gì cũng không hiểu rõ, hắn là người không biết gì nên không sợ. Vừa mới bước vào một bước, cửa vào phía sau liền biến mất không thấy, trong tay có kháp Biện Chân Quyết cũng vô ích.

Theo từng bước xâm nhập, Biện Chân Quyết có thể dò xét phạm vi càng ngày càng nhỏ. Hắn cứng đầu xông tới, nhờ có Biện Chân Quyết, tạm thời còn chưa xúc động Thanh Mộc phản kích.

Tần Tiểu Thiên quyết định dùng Toái Tinh Kiếm phi hành đi tới, ở hoàn cảnh xa lạ này, có Toái Tinh Kiếm hộ thân thì mới an tâm được một chút.

Dưới sự dò xét của Biện Chân Quyết, hắn phát hiện chỉ có một thông đạo, thông đạo này dùng mắt thường không thể nhìn thấy, so sánh với mê cung bên dưới còn thêm phức tạp. Nếu như không cẩn thận thoát khỏi phạm vi thông đạo, có thể khẳng định, sự phản kích của Thanh Mộc nhất định sẽ làm người phải lâm vào trong nơi hung hiểm nhất của bí huyệt.

Dần dần, thông đạo càng ngày càng hẹp, hơn nữa lúc uốn lúc quanh co, có đôi khi phải dừng lại hẳn chờ đợi nó xuất hiện lần nữa mới có thể thông qua. Bạn đang đọc chuyện tại

Từ sau khi tu hành, Tần Tiểu Thiên chưa từng có cảm giác mệt mỏi như vậy, lực chú ý tập trung cao độ, phải cẩn thận phi hành làm cho hắn tốn hao rất nhiều tinh lực.

Dọc theo Biện Chân Quyết tìm được một đường thông đạo bay về phía trước thật lâu, chung quanh có những thứ gì hắn căn bản là không biết, đến trước mắt thì còn chưa xúc phát sự phản kích của Thanh Mộc, vận khí coi như không tệ.

Không thể dừng lại thời gian dài, thông đạo này tùy thời biến hóa, bởi vậy Tần Tiểu Thiên phóng xuất Biện Chân Quyết cũng không có đình chỉ, hắn cần phải duy trì Biện Chân Quyết vận hành, mới có thể dò xét ra tình huống biến hóa của thông đạo.

Phía trước xuất hiện hai con đường, một xuống phía dưới một hướng bên trái hơi nghiêng xuống bên dưới, con đường còn đang từ từ thay đổi. Tần Tiểu Thiên trong đầu linh quang thoáng hiện, nhanh chóng phóng đi xuống phía dưới, tốc độ cực nhanh đạt tới cực hạn của hắn.

Cuối thông đạo có kiến trúc do Thanh Mộc kiến tạo thành, bộ dáng rất cổ quái, như là một hộp lửa lại còn có một hình dáng như cây dù.

Tần Tiểu Thiên không chút do dự vọt đi tới, ở lúc hắn vừa tới chỗ kiến trúc cổ quái, thì thông đạo phía sau cũng biến mất.

Đứng ở kiến trúc giống như cây dù kia, Tần Tiểu Thiên rốt cuộc buông lỏng được một chút, một đoạn đường vừa rồi giống như quỷ môn quan, nếu như không có Biện Chân Quyết, ngay cả địa phương để thở dốc một hơi cũng tìm không thấy. Hắn định thần, tinh tế xem xét kiến trúc trước mắt.

Đây là lần đầu tiên hắn chân chính kiến thức Thanh Mộc, không có cảm giác của gỗ, giống như là kim khí, đưa tay sờ vào, lạnh mát như băng, trong màu xanh có mang theo màu tím, một tia ti màu xanh sương mù từ mặt ngoài chảy ra, chậm rãi phiêu tán lên không trung.

Mặc dù không biết có ích lợi gì, nhưng Tần Tiểu Thiên có thể khẳng định, tài liệu như thế là cực phẩm ít có.

Tần Tiểu Thiên muốn nhận một khối Thanh Mộc, nhưng không cách nào hạ thủ, kiến trúc này như là chỉnh thể làm ra, hắn không dám mạnh mẽ đào lấy, vì một chút Thanh Mộc mà xúc động trận pháp, đúng là một chuyện thật ngu xuẩn.

Nghỉ ngơi mấy giờ, Tần Tiểu Thiên lại lần nữa dùng Biện Chân Quyết tìm kiếm thông đạo. Hắn phát hiện một chuyện thú vị. Chung quanh thông đạo lúc ẩn lúc hiện, thời gian thông đạo xuất hiện chỉ có vài giây đồng hồ, còn muốn tìm lâu thì bóng dáng đều không.

Tần Tiểu Thiên trong lòng tính toán, dù sao không biết đường nhỏ chính xác, chỉ cần có thông đạo thì đi vào, xem xét bên trong có gì, đi tới nơi này thì thân đã không thể tự chủ. Khi dùng Biện Chân Quyết tìm kiếm được một thông đạo thì hắn đã không còn do dự, nhanh chóng ngự kiếm bay vào.

Không biết phi hành bao lâu, trong thời gian đó Tần Tiểu Thiên dừng lại tám lần, mỗi lần đều nhìn thấy kiến trúc cổ quái này, hắn gọi nó là Tán Đình.

Tần Tiểu Thiên mới biết, tự mình hoàn toàn mê thất trong Thanh Mộc Bí Huyệt, không thể trở về bằng đường cũ, chỉ có tìm được trận nhãn của Thanh Mộc Bí Huyệt mới có thể rời đi nơi này.

Đến trước mắt hắn đã không nhịn được lấy đi một khối Thanh Mộc cỡ bàn tay, chỉ còn thiếu chút nữa là xúc động trận pháp, nếu không phải vừa lúc có Tán Đình tránh né, thì có thể đã bị vùi lấp trong trận pháp.

Dần dần, Tần Tiểu Thiên có chút tiêu táo, thông đạo luôn không yên, chung quanh ngoại trừ tảng lớn Thanh Mộc và thanh khí từng cỗ phún dũng ra, ngoài ra cái gì cũng không có. Trong lòng hắn thập phần buồn bực, nhưng không có chỗ phát tiết, chỉ có thể gan lỳ tiếp tục đi tới.

Ở chỗ này trừ Biện Chân Quyết, dù là pháp thuật gì cũng không có tác dụng, thời gian dài sử dụng Biện Chân Quyết, hết thảy chung quanh từ từ đều ghi khắc vào trong lòng Tần Tiểu Thiên.

Sau hắn phát hiện, cho dù không dùng Biện Chân Quyết, cũng có thể rất nhanh phát hiện thông đạo, tốc độ phi hành cũng càng lúc càng nhanh, không nhịn được tự giễu: ” Này chính là càng luyện càng thục a.”

Thông đạo nhỏ cũng đã biến hóa ít hơn rất nhiều, vận khí của Tần Tiểu Thiên cũng tốt, rốt cuộc đã đi đến mục đích.

Hắn vẫn một mực không suy tính sấm về phía trước, trong giây lát, nhìn thấy một cây Thanh Mộc dài chừng một thước, lòng tham nhất thời, đưa tay ra bắt, trong phút chốc, Thanh Mộc hình thành đại trận đã bị xúc động.

Ầm ầm một tiếng vang thật lớn, vô số thanh ảnh chớp động, Tần Tiểu Thiên cũng không còn kịp ảo não, đã bị cuốn vào trong Thanh Mộc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương