Bất tri bất giác, một giờ trôi qua.
Hoàng Dật suy nghĩ lâu như vậy, vẫn không có manh mối gì như cũ, mắt thấy đã đến giờ ăn trưa, hắn rời khỏi Thế Giới Thứ Hai.
“Ăn cơm!” Vừa rời khỏi Thế Giới Thứ Hai, Hoàng Dật nghe thấy được âm thanh của ngục cảnh ngoài phòng giam, sau đó, một chén cơm trắng và đĩa rau xanh được đưa đến.
Hoàng Dật đem cái nhẫn tháo xuống, sau khi giấu đi, mới chậm rãi đi ra ngoài.
Bữa trưa vẫn là rau xanh cơm trắng như cũ, Hoàng Dật đã sớm thành thói quen, cầm lên bình tĩnh ăn, trên mặt nhìn không ra bất luận biểu tình gì.
“Sau cuối tuần, thời hạn giam giữ của mày sẽ kết thúc, có thể chuyển tới nhà tù công cộng.” Ngục cảnh ngoài cửa đề phòng nhìn chằm chằm Hoàng Dật, nhắc nhở.
Hoàng Dật không hề có cử động khác, tiếp tục ăn, tựa như không có nghe thấy.
Hai gã ngục cảnh ngoài cửa có chút ngoài ý muốn, đối với phạm nhân bình thường mà nói, đây là một tin tức tốt, trong nhà tù công cộng có thể nói chuyện với phạm nhân khác, mỗi ngày sẽ không giống phòng giam riêng này. Nhưng hiện tại Hoàng Dật lại mặt không biểu tình, không hề toát ra vẻ mừng rỡ, tựa như chuyện gì đều đã không thể khiến cho hắn dao động.
Bọn họ không biết chính là, Hoàng Dật đã không tính là một phạm nhân, ý thức của hắn đã có thể tiến vào Thế Giới Thứ Hai, cũng không có gì khác so với những người kia trong nhà tù công cộng, tự nhiên sẽ không cảm thấy động tâm đối với tin tức này.
…
Chỉ chớp mắt, ba ngày trôi qua.
Ba ngày nay, Hoàng Dật mỗi ngày đều qua lại giữa hiện thực và giả thuyết, trong Hoa Hồng Ngục Giam, hắn là một phạm nhân bình thường, trong Anh Hùng ngục giam, hắn là một người chơi vì nhiệm vụ hi hữu mà nỗ lực.
Buổi chiều hôm nay, Hoàng Dật vẫn lui tới như thường, sau khi đăng nhập, bất quá hắn không tiến vào trò chơi, mà là đi diễn đàn.
“Liên đoàn Báo chí Mỹ sưu tầm: nhiệm vụ hi hữu của người chơi đệ nhất nước Mỹ【 Kidd 】!”
” Hội trưởng Chiến Long công hội【 Nghịch Thiên Cuồng Kiếm 】: tâm đắc đánh chết BOSS cấp 93 trong nhiệm vụ hi hữu.”
“Người chơi bình thường【Trầm Mặc Giả Hạnh Nha】: quá trình hoàn thành nhiệm vụ hi hữu.”
…
Vừa tiến vào diễn đàn trò chơi, đầu tiên thấy cũng là những bài viết có số lượt xem rất cao, phần lớn là quá trình hoàn thành nhiệm vụ hi hữu của một ít người chơi cao thủ, viết ra cho người chơi khác tham khảo. Hoàng Dật trước đó cũng xem qua một ít bài post như vậy, bất quá nhiệm vụ của mỗi người không giống nhau, chổ có thể tham khảo cũng rất có hạn, trên cơ bản không có trợ giúp gì.
Căn cứ công tác thống kê số liệu chính thức của diễn đàn, hiện nay trong mười tỷ người chơi toàn cầu, người chơi có nghề nghiệp hi hữu chỉ có 5572 người, bình quân trong hai triệu người mới có một người có thể hoàn thành nhiệm vụ hi hữu.
Còn có một vài người chơi tuy rằng không có hoàn thành nhiệm vụ hi hữu, nhưng bởi vì biểu hiện xuất sắc, đem nhiệm vụ hi hữu làm được phân nửa, độ hoàn thành vượt qua 50%, đạt được tư cách có chủng tộc hi hữu ngẫu nhiên!
Bất quá phương diện nghề nghiệp của bọn họ vẫn chỉ có thể lựa chọn loại bình thường, bộ phận người chơi này đại khái có 5 triệu, chiếm 1/2000 tổng thể người chơi
Từ nơi này cũng có thể biết được độ khó của nhiệm vụ hi hữu cao bao nhiêu, dù cho có thể hoàn thành phân nửa đều đã rất rất giỏi, mà độ khó nhiệm vụ của Hoàng Dật còn muốn gấp đôi, cái này càng khó hoàn thành.
Hoàng Dật tiếp tục nhìn.
” Mười đại thần vật của Thế Giới Thứ Hai!”
Lúc này, Hoàng Dật thấy được một bài post đặt rất cao, bài post này tuy không được xếp vào mức chú ý, nhưng lượt xem lại cao đến một tỷ! Hoàng Dật liền vào nhìn một chút.
“Tôi là 【 Bạch Sí 】, chủng tộc là cổ học giả, nghề nghiệp là nhà thăm dò, ngoài ra tôi còn học tập được luyện kim chuyên nghiệp, cho nên đối với bảo vật cái này rất có nghiên cứu. Tất cả mọi người biết, mỗi quốc gia trong Thế Giới Thứ Hai đều có một khối đại lục riêng, cái này có thể làm số lượng đại lục của Thế Giới Thứ Hai đạt được con số kinh người là 200. 200 đại lục, bảo vật bên trong quá nhiều, cho dù tôi là người rất có nghiên cứu đối với cái này cũng chỉ có thể nhận ra rất nhỏ một phần bên trong. Trong một phần nhỏ bảo vật theo lý giải hiện nay của tôi, bảo vật từ hạng nhất đến hạng mười lần lượt như sau.”
Sau đó, người chơi tên là Bạch Sí sắp xếp cho mười đại bảo vật, còn ghi thêm một đoàn bình luận ngắn gọn bên dưới.
Hạng nhất: Thần Vương Chi Tinh
Lời bình: Tôi cũng không biết cái này là vật gì, bất quá tôi từng thấy qua một câu miêu tả ngắn gọn trong nhật ký của luyện kim sư vĩ đại nhất Ma Luyện Giả • Ngân Thủy– Thần Vương Chi Tinh, đệ nhất thần vật chúng đại lục!
Hạng hai: Chúng Thần Chi Lệ
Lời bình: Tên như ý nghĩa, Chúng Thần Chi Lệ cũng là nước mắt của chúng thần chảy xuống, đây là tài liệu quan trọng nhất để chế tác thần khí. Trong Thế Giới Thứ Hai, thần khí đã biết chỉ có 10 món, muốn thu được thần khí, nhất định phải cần rất nhiều tài liệu trân quý đi chế tác, mà Chúng Thần Chi Lệ cũng là một loại tài liệu quan trọng nhất bên trong. Có người nói, cái chết của Ma Luyện Giả • Ngân Thủy, có quan hệ với một giọt Chúng Thần Chi Lệ.
Hạng ba: Khế Ước Chi Thủy
Lời bình: Tất cả mọi người biết, người hầu với chủ nhân sau khi ký kết Chủ Tớ Khế Ước, sinh mệnh của người hầu hoàn toàn theo chủ nhân, chỉ cần chủ nhân tử vong, vậy người hầu cũng sẽ tử vong, chỉ có chủ nhân sống, người hầu mới có thể sống. Cho nên Khế Ước Chi Thủy trở thành thần vật trân quý nhất trong mắt của người hầu, bởi vì Khế Ước Chi Thủy có thể tẩy đi bất luận khế ước gì, cho dù là khế ước ký kết với thần cũng hoàn toàn có thể tẩy đi. Cường giả phong thần cuối cùng của đại lục — Đăng Thiên Giả • Bloodhoof, đã từng là người hầu của Hỏa Thần, sau đó Bloodhoof thu được một giọt Khế Ước Chi Thủy, tẩy đi sỉ nhục này, cuối cùng phong thần.
…
Hoàng Dật xem từ trên xuống dưới, những thứ người chơi này liệt kê chỉ là một ít bảo vật bản thân biết, cũng không phải tất cả bảo vật, bảo vật của Thế Giới Thứ Hai vô cùng vô tận, bên trong khẳng định sẽ có một vài thứ mạnh hơn tốt hơn những bảo vật trên, chỉ là người chơi này không biết mà thôi.
Nhìn nhìn, mí mắt của Hoàng Dật đột nhiên nhíu lại, như nhìn thấy thứ gì quen thuộc–
Hạng chín: Thời Gian Chi Lệ
Lời bình: Nước mắt do Thời Gian Chi Thần chảy xuống, ẩn chứa huyền bí của thời gian, sau khi ăn nó, hai mắt có thể biến dị, trở nên không thể xóa nhòa, cũng có năng lực xem thấu quá khứ và tương lai.
Thời Gian Chi Lệ! Hoàng Dật nhất thời nhớ tới trong Anh Hùng giam ngục, con rắn chín đầu – Hydra cấp 250 kia, nó cũng là ăn trộm Thời Gian Chi Lệ của Tử Thần, cho nên mới bị Tử Thần tận tay đi bắt, giam vào Anh Hùng giam ngục. Không ngờ rằng Thời Gian Chi Lệ dĩ nhiên là bảo vật cường đại như vậy, có thể nhìn thấy được quá khứ và tương lai!
Nửa giờ sau, Hoàng Dật tiến vào trò chơi.
“Miểu Sát tiên sinh, ngài đã xuất hiện!” Vừa xuất hiện tại Anh Hùng giam ngục, Hoàng Dật chợt nghe được âm thanh của trưởng ngục giam Rolls truyền đến.
“Ừm, tôi đã trở về.” Hoàng Dật quay đầu lại nhìn Rolls, xoay người đi vào bên trong thạch thất.
“Miểu Sát tiên sinh…” Lúc này, Rolls nhanh chóng gọi Hoàng Dật, trong ánh mắt tràn ngập khẩn cấp, nói: ” Thời gian nhiệm vụ của ngài chỉ có ba tháng, thời gian khẩn cấp, xin ngài nỗ lực! Chúng tôi sẽ ở ngoài cửa, chờ tin tức tốt của ngài!” Nói xong, Rolls và bốn gã lính coi ngục phía sau mong đợi nhìn Hoàng Dật.
Hoàng Dật gật đầu, xoay người đi vào gian thạch thất óng ánh vàng kia.
Trong thạch thất lớn, vẫn đầy chìa khoá bay lượn khắp bầu trời như trước, kéo ra từng đạo lưu quang sáng chói, tựa như vĩnh viễn cũng sẽ không dừng lại. Hoàng Dật ngửa đầu nhìn chúng nó, giống như là nhìn một mảnh tinh không sáng lạn, những vì sao ấy tựa như ngay tại trước mắt, nhưng vĩnh viễn không thể đưa tay nắm.
Hoàng Dật cúi đầu, bỗng nhiên, ánh mắt của hắn sửng sốt, dừng trên mặt đất!
Trong nháy mắt, trong đầu của hắn tựa như hiện lên vật gì!
Hoàng Dật ngồi xổm thân thể xuống, cẩn thận quan sát mặt đất vàng óng, dưới đám chìa khoá bay lượn khắp bầu trời, hắn cứ ngồi chồm hổm như thế, không nhúc nhích nhìn chằm chằm mặt đất.
Suy nghĩ của hắn giống như là bắt được một đầu mối, khi hắn cố sức kéo, lại phát hiện đầu mối này đem toàn bộ bí ẩn đều lôi lên trên!
Hắn nhớ lại tất cả sự kiện phát sinh trong khoảng thời gian này, mỗi một chi tiết trong Anh Hùng giam ngục, mỗi một điểm đáng ngờ đều hiện ra! Một việc nhỏ, một đống chi tiết không hề thu hút đều xâu chuỗi cùng nhau, chậm rãi trở nên rõ ràng, trở nên hoàn chỉnh, cuối cùng hợp thành toàn cảnh của toàn bộ nhiệm vụ.
Hồi lâu sau đó, Hoàng Dật rốt cục tỉnh táo lại, khóe miệng hơi nhếch lên.
Hắn rốt cục biết nhiệm vụ này nên làm như thế nào rồi!