Chương 9+10
Tôi không phải quỳ nhập phòng và cũng không bị đánh nhiều là do mọi người tưởng tôi bị điên cả ngày tôi nằm trong góc tối và không nói chuyện với ai, lúc thì tôi khóc lúc thì tôi cười khiến mọi người trong phòng phát hoảng và tin tôi bị điên thật,,mọi người chính thức gọi tôi là ” Ánh Điên” tới giờ ăn cơm chị đại bảo
-Con Ánh điên kia dậy đi ăn cơm, không hết cơm chết đói bây giờ.
Tôi mới đứng dậy và đi theo các chị ra nhà ăn của nhà tù , chị đại dặn
– Đi ăn đừng thái độ và đừng gây sự với ai, trong này toàn những thành phần bất hảo không ra gì đâu, dây vào bọn nó là bị bọn nó thù nó đánh đấy.
– Vâng.
– Lúc thì mày rất ngoan mà có lúc mày cứ khùng khùng điên điên ý, mày bị điên thật hả
– Chắc là vậy ạ.
Một chị khác vỗ vai tôi và nói
– May cho mày là vào phòng mình đấy, mày mà vào phòng khác thì bọn nó giã mày nát luôn, mày nhìn con bé tóc ngắn bên kia không?
– Có ạ, mặt nó sao thế chị?
– Nó bị đấm chứ sao, mặt mũi bầm dập mắt tím xưng không mở nổi đấy.Đấy là màn chào hỏi nhập phòng đấy nó vừa mới vào được 2 hôm.
– Mẹ kiếp đánh người ta như vậy luôn hả, sao quản giáo không nói gì chứ?
– Mấy người quản giáo hơi đâu mà nó quan tâm chúng mày, nó chỉ quan tâm tới tiền thôi, ai cho nó nhiều tiền thì nó lơ là cho qua còn ai không có tiền nó bắt đi dọn phân lợn đấy, nhà mày có giàu ko,bảo bố mẹ mày gửi tiền vào nếu không mày sẽ khổ lắm đấy.
– Nhà em nghèo lắm bố em mất rồi, mẹ em thì đang bệnh không có người chăm sóc , em không có tiền đâu chị.
– Vậy thì mày sẽ khổ giống như con Lệ ở phòng mình , nó nghèo nên tuần nào nó cũng phải đi dọn phân bẩn thỉu lắm.
– Ở trong tù cũng phân biệt đối sử vậy à chị?
– Ừ, ở đây người ta cũng phân từng hạng một ý, hạng A là sướng nhất không phải làm gì cả, hạng B chỉ quyét dọn loanh quanh còn hạng B thì vất hơn một chút là phải đi lao động nhiều còn hạng C là hạng bét ở đây, dọn nhà vệ sinh , dọn chuồng lợn dọn chuồng bò nói chung là dọn phân mày hiểu chưa?
Chị Đại mới quát
– Thôi ăn cơm đi cứ nói mấy cái đó sao ăn nổi cơm.
– Vâng chị.
Cả phòng tôi ngồi ăn một chỗ theo như mọi người nói thì phòng tôi là phòng ngoan nhất, phòng chúng tôi không gây sự với ai sống hoà đồng vì chị đại luôn nhắc nhở chị em trong phòng là phải sống tử tế và không được gây sự với ai để cuộc sống được bình yên chị ấy không muốn thấy nay người này bị đánh mai người kia bị đánh, cứ thù hằn nhau đánh nhau như vậy người khổ là bản thân mình chứ không phải là ai khác.
Tối hôm đó sau khi đã quen với mọi người trong phòng mấy chị em bắt đầu làm quen với nhau , chị đại tên Lan 35 tuổi và là chị nhiều tuổi nhất phòng chị là người ở đây lâu nhất nên mọi người gọi chị là chị đại vì chị luôn khuyên bảo nhắc nhở mọi người những điều tốt nhất, chị Linh , chị Huệ , chị Hà….. mấy chị đều từ 28 đến hơn 30 tuổi có chị Lệ là nhà nghèo giống tôi và chị ấy đã nói với tôi rằng tôi hãy chuẩn bị tinh thần đi dọn phân với chị ấy đi là vừa.
Mấy chị em cứ nằm tâm sự với nhau đủ thứ chuyện trên đời, chuyện gia đình , chuyện chồng, chuyện con , chuyện người yêu , chị Lệ quay sang hỏi tôi
– Ánh Điên mày có người yêu chưa?
Tôi ngập ngừng nói
– Em vừa mới có bạn trai chưa được một tháng thì tai hoạ ập tới chị ạ.
– Thế giờ còn yêu nhau không ?
– Anh ấy nói sẽ chờ em 8 năm , nhưng thật lòng em không muốn làm khổ anh ấy chị ạ.
– Nếu nó chờ được mày thì mày chọn đúng người rồi đấy.
– Em nghĩ là anh ấy không chờ được đâu, 8 năm cơ mà.
– Ừ tao cũng nghĩ vậy, làm sao nó chờ mày được 8 năm chứ.
– Vâng với lại ở bên anh ấy bây giờ có một người rất thích anh ấy nữa , có lẽ bạn ấy sẽ chăm sóc tốt cho anh ấy.
– Trời đất, mày nói chuyện kiểu như mày đang cố ý nhường bạn trai cho người khác đó hả?
– Vâng… đó cũng là bạn thân của em mà, với lại bây giờ em tù tội thế này em nên để hai người đó ở bên nhau chị ạ.
– Hai đứa bạn thân cùng thích một người à?
– Vâng chị, nhưng người anh ấy yêu là em, mà giờ em lại ở trong này, theo chị em có nên để hai người đó ở bên nhau không chị?
– Mày bỏ cái suy nghĩ ấy đi, giờ mày cứ im lặng xem bạn trai mày là người như thế nào , chứ mày không nên đẩy bạn trai mày cho người khác, như thế bạn trai mày sẽ cảm thấy không được tôn trọng, hiểu chưa hả con ngốc này.
– Vâng chị,,em hiểu rồi ạ.
– Ừ thôi đi ngủ đi, sáng mai còn dậy tập thể dục buổi sáng nữa .
– Vâng ạ.
…
6 giờ sáng tất cả các tù nhân sẽ tập hợp ở sân nhà tù và tập thể dục ,,tất cả mọi người sẽ chạy 5 vòng sân lớn, có một chị chạy trước bị ngã nhào mặt cắm xuống mông chổng lên kiểu ngã buồn cười quá nên tôi không nhịn được cười , tôi bật cười nhưng tôi thấy xung quanh không ai cười cả nên tôi không cười nữa, tới khi chạy xong mọi người tập hợp giữa sân để tập bài tập thể dục thì chị bị ngã lúc đó đi lại chỗ tôi và hỏi
– Mày thấy tao ngã mày vui lắm đúng không?
Tôi không suy nghĩ gì cả tôi chỉ vô tư trả lời
– Tại cái kiểu chị ngã nhìn buồn cười lắm chị ạ, em chưa thấy ai ngã vậy luôn ý.
” Bốp”
Chị ấy tát thẳng vào mặt tôi khiến tôi giật mình
– Mẹ con chó, mày mới vào đây thôi mà mày đã láo toét rồi ,con Lan phòng mày chưa nói cho mày biết tao là ai hả?
– Chị là ai chứ, chỉ vì em cười chị mà chị đánh em sao?
” Bốp bốp”
Thêm hai cái tát nữa khiến tôi choáng váng
– Hôm nay tao không chỉ đánh mày mà tao còn rạch mặt mày ra nữa ý… để xem mày còn cười tao được nữa không?
Chị ấy rút con dao bấm sắc nhọn ra tôi hốt hoảng kêu lên, chị Lan và mấy chị phòng tôi nghe thấy liền chạy lại để can ngăn nhưng mấy chị bị mọi người giữ lại không cho lại cứu tôi… tôi không thể ngờ những con người cùng cảnh ngộ với nhau ở nơi đây dưới một mái nhà tù lại coi thường mạng sống của nhau như vậy,họ lạnh lùng vô cảm tới mức đáng sợ luôn, mọi người xúm lại giữ các chị ở phòng tôi lại, họ vào hùa với chị kia để chị kia cầm dao sử lý tôi chưa hết họ còn cổ vũ hò hét như đang xem một trận đấu vậy.
Chị ấy cầm dao lao vào đâm tôi , tôi né nhưng tôi chỉ né được vài lần rồi tôi bị đâm một phát vào vai, máu chảy ướt cả áo may lúc đó quản giáo ra thì mọi người mới giải tán.
Tôi được đưa tới phòng y tế để băng bó vết thương rồi đi về phòng chị Lan lại xem vết thương và hỏi tôi
– Có đau không em?
– Dạ đau chị ạ.
– Lần sau né nó ra nhé, nó chỉ là một trong những đứa máu lạnh ở đây thôi , còn nhiều đứa còn đáng sợ hơn nữa đó.
– Chị à… em
– Muốn hỏi gì cứ hỏi đi.
– Sao mọi người ở đây lạnh lùng vô cảm vậy chị?
– Thì chị đã bảo mày rồi ở đây toàn thành phần bất hảo , máu lạnh thôi nên muốn sống bình yên thì đừng xen vào bất cứ ai, hiểu chưa?
– Sống ở nơi này em thấy rất nguy hiểm , có thể ch-ết bất cứ lúc nào chị nhỉ, mạng người mà cứ như chó như gà vậy.
– Ừ đầy đứa vào đây đánh nhau rồi bị đánh hội đồng tới chết, chết là thiệt thôi chứ mấy cái đứa án tử với án chung thân thì bọn nó còn sợ cái gì nữa đâu.
– Nhà tù là nơi để người ta cải tạo để làm lại cuộc đời chứ không phải là nơi để người ta hư hỏng hơn ,sao nhà tù này lại quản lý lỏng lẻo vậy chứ?
– Chúng nó chỉ quan tâm tới tiền thôi, nên mày tập quen với điều đó đi.
Tôi thở dài rồi lên giường nằm vết thương đau nhức khiến tôi trằn trọc cả đêm không ngủ được.
[..]
Chương 10
Ngày hôm sau tôi lại tiếp tục bị đánh khi đi ăn cơm,tôi không hề gây sự với ai mà tôi cũng bị đánh, tôi còn không hiểu vì sao tôi bị đánh nữa, tôi ngồi ăn cơm bình thường thôi mà tôi cũng bị một chị bàn bên sang chị ấn đầu tôi xuống khay cơm và nói rồi chị đổ bát nước canh lên đầu tôi
– Tao nghe nói mày là con Ánh Điên để tao xem mày Điên như thế nào nhé?
– Á bỏ tôi ra…bỏ tôi ra..
Chị ấy cầm tay tôi bẻ quặp ra đằng sau khiến vết thương ở vai tôi chảy máu, do bị thương sẵn rồi nên tôi không thể phản kháng nổi,chị Lan vội lại can
– Nó có làm gì mày đâu hả, sao mày làm khó dễ nó thế hả?
– Vì tao thích thế , nhìn nó tao thấy ngứa mắt thế thôi.
– Mày không thấy nó đang bị thương sao, bắt nạt một người đang bị thương như vậy mày không thấy ngại hả, mau buông nó ra mau.
– Con Lan mày bớt lo chuyện bao đồng đi, tao bắt nạt ai là quyền của tao, mày đừng có chỗ mồm vào hay mày muốn đối đầu với tao hả?
– Nó là em tao, bỏ nó ra…
Chị ấy mới buông tôi ra và giận giữ quát chị Lan
– Mẹ nó… mày đang thách thức sự kiên nhẫn của tao đúng không hả con Lan, mày nhìn lại vết sẹo trên mặt mày đi, hay ở trong tù lâu quá nên mày không có gương để soi nên mày đã quên mày có vết sẹo dài trên mặt rồi hả, để tao bảo chúng nó tặng cho mày thêm vài đường rạch dài nữa nhé.
– Bắt nạt nó thế đủ rồi,nó không làm gì sai cả, mày đừng gây sự nữa về chỗ của mày đi.
– Được lắm để tao xem mày bênh nó được mãi không?
– Nó có làm gì mày đâu , tại sao mày cứ phải bắt nạt nó chứ?
– Bất kể đứa nào mới vào đều phải được dạy dỗ, còn nữa tháng này phòng mày chưa đóng tiền tháng này đâu nhé, tính thêm cả xuất của nó nữa không lại quên.
– Mày về chỗ đi tối nay tao sẽ nộp tiền đầy đủ.
-Hôm nay tao mát tính nên tao bỏ qua còn ngày mai thì tao chưa biết được đâu.
Chị ấy liếc mắt nhìn tôi một cái rồi đi về chỗ ngồi.
Tôi ngồi nhìn khay cơm đổ vương vãi ra bàn , bụng thì đói mà lòng thì chua xót, tôi không thể hiểu nổi tại sao một nhà tù lớn như thế này lại có những chuyện như vô cảm như thế sảy ra được, tôi vét chỗ cơm vãi ở bên ngoài vào khay và ngồi ăn tiếp, mọi người xung quanh nhìn tôi với ánh mắt khinh bỉ coi thường…
Giờ thì tôi đã hiểu ra ở trong tù người nào mạnh nhất người đó là đại ca, người nào nhiều tiền nhất thì người đó an nhàn còn những người yếu lại nghèo như tôi thì sẽ luôn bị chà đạp. Chị Lan không đủ mạnh để bảo vệ một người yếu đuối như tôi.
Trở về phòng thì quản giáo gọi tôi ra có người gặp
– Hải Yến à?
– Ừ tao đây, mày khoẻ chứ?
– Tao khoẻ công việc của mày vẫn tốt chứ.
– Đương nhiên là tốt thế, sao mặt mày bị xưng tím nhiều thế, mày bị đánh à?
– Tao không sao chỉ là trầy xước nhẹ.
Sau khi hỏi thăm tôi vài câu Hải Yến lập tức hỏi vấn đề chính
– Thế mày đã chấm rứt với anh Nam chưa?
– Ý mày là tao chia tay với anh Nam sao?
– Ừ , mày đi tù 8 năm thế mày định bắt anh ấy chờ mày à, rồi gia đình anh ấy làm sao chấp nhận một đứa con dâu tù tội giết người như mày được.
Nghe những lời nói vô tình từ chính người bạn thân 15 năm của mình tôi thấy buồn lòng tôi im lặng không muốn nói gì thì Hải Yến lại hỏi tiếp:
– Mày không muốn chia tay với anh ấy à, mày thấy tiếc vì anh ấy giàu phải không?
Tôi thở dài rồi nói:
– Tao đã nói với anh Nam mấy lần rồi là hãy chia tay tao đi nhưng anh ấy không nghe tao ,vừa thứ 7 tuần trước anh vào thăm tao anh vẫn nói chắc chắn là đợi tao 8 năm về rồi cưới tao mà, đáng lẽ mày là bạn thân của tao thì phải phải mừng cho tao chứ, sao mày lại nói nặng lời với tao như vậy hả Yến?
Yến chẹp miệng rồi nói giọng mỉa mai
– Tao sẽ không bao giờ mừng cho mày đâu, mày biết tại sao không vì tao yêu anh Nam tao là người thích anh ấy trước, mày cướp anh ấy của tao , mày là người đến sau mà giờ mày lại muốn tao chúc phúc cho mày sao, không bao giờ có chuyện đó sảy ra đâu mày hiểu không hả Ánh?
– Mày cố chấp vậy sao, người anh ấy yêu là tao mà, sao mày cứ cố chấp như vậy hả?
– Đúng là anh ấy yêu mày anh ấy chọn mày nhưng bây giờ mày nhìn lại mày đi, mày ngồi tù bóc lịch 8 năm, mày không xứng với anh ấy đâu, chỉ có tao mới xứng với anh thôi, tao sẽ ở bên anh ấy chăm sóc anh ấy thay mày , nên mày rút khỏi cuộc tình này đi Ánh ạ, nếu không mày sẽ đau khổ nhiều lắm đấy.
Tôi bật cười khi nghe những câu nói của Hải Yến thì ra nó vẫn ghét tôi nó không hề chấp nhận để tôi và Nam bên nhau , bây giờ khi tôi vào tù nó lại càng tìm cách cướp bạn trai của tôi, đã vậy thì tôi quyết định sẽ không nhân nhượng cho nó nữa ,tôi trả lời giọng rứt khoát
– Nếu mày đã không coi trọng tình bạn của chúng ta vậy thì tao cũng nói thẳng cho mày biết là tao sẽ không bao giờ buông anh ấy, tao và anh ấy sẽ luôn hạnh phúc bên nhau, anh ấy yêu tao và nói sẽ đợi tao về , tao khuyên mày một câu chân thành từ bỏ đi Yến ạ, trèo cao té đau đấy.
Hải Yến tức quá cô ta nhìn tôi rồi nghiến răng nói
– Nhất định tao sẽ cướp bằng được anh ấy, mày nghĩ tao không làm được sao, đẩy mày vào tù tao còn làm được nói gì mấy cái việc dụ dỗ rồi đưa anh Nam vào tròng chứ, mày chờ đi rồi mày sẽ thấy tao và anh Nam cưới nhau hahaha….
Tôi sốc khi nghe chính miệng bạn thân của mình nói ra những lời cay độc như vậy, cuối cùng thì tôi đã biết mình sai ở đâu rồi tôi đã quá sai khi quá tin tưởng vào người bạn thân của mình, nó đã cùng với mấy tên kia lừa tôi dùng ma tuý đá chính nó đã lừa tôi để tôi rơi vào bước đường này, tôi vô cùng tức giận tôi lồng lên
– Thì ra chính mày là người đưa tao vào bẫy… chính là mày.. tại sao mày lại làm vậy với tao chứ….?
– Vì mày cướp anh Nam của tao đó, tao phải nói với mày bao nhiêu lần nữa đây hả?
– Con khốn nạn mày hại cuộc đời tao như vậy mày không sợ quả báo hả?
– Làm gì có quả mà báo chứ… với lại tao chỉ lừa mày uống cốc nước cam đó chứ tao có bảo mày đâm chết người đâu, mày lái xe đâm chết người nên mày mới phải vào tù còn bọn tao đứa nào cũng cắn thuốc đó nhưng bọn tao có sao đâu, bọn tao còn sử dụng nhiều loại ma tuý tổng hợp nữa nhưng bọn tao đâu có hại chết ai đâu… là do mày đen đủi thôi nên giờ chấp nhận số phận của mày đi đừng tỏ vẻ oan ức nữa, mày đen thì mày khổ thế thôi.
– Con khốn kiếp , cuối cùng thì mày cũng đã lộ bản chất con người mày ra rồi, đúng là sốc thật… mày khiến tao bất ngờ lắm Yến ạ.
Hải Yến thở dài rồi nói
– Đáng lẽ ra chúng ta không thành ra như vậy đâu nhưng vì tao yêu anh Nam tao muốn có anh ấy nên tất cả những ai le ve bên anh ấy tao sẽ loại bỏ hết kể cả mày, giờ mày biết sự thật về tao rồi đấy, tao nghĩ là mày rút được rồi đừng để tao phải nhắc nhở mày thêm một lần nào nữa.
Hải Yến đứng dậy ra về… vậy là tình bạn 15 năm của chúng tôi đã chấm hết thật rồi, tôi nắm chặt bàn tay của mình lại
” Từ bây giờ trở đi mình không có bạn”
Tôi về phòng và ngồi một mình trong góc tối, mấy chị đang gom tiền lại và đưa cho chị Lan
– Ánh Điên mày có tiền không?
Chị Lan liền nói
– Con Ánh không có tiền đâu, để tao nộp cho nó luôn.
Tôi mới lại gần chị Lan và hỏi
– Chị gom tiền làm gì vậy chị?
– Nộp cho con Hồng đen cái con sáng nay đánh mày đó.
– Tại sao lại phải nộp ạ.
– Nộp để không bị đánh, mày cố chịu đựng vài hôm đi rồi mọi chuyển ổn thôi, mai kia có người mới vào nó sẽ bỏ qua cho mày.
– Bỏ qua cho em và bắt nạt người mới tới sao?
-Ừm, mẹ nó chứ mỗi tháng phòng mình nộp cho nó 10 triệu đấy, thế mà nó còn không tha cho.
– 10 triệu vậy là mỗi người góp 1 triệu ạ,tiền ở đâu ra chứ?
– Mọi người phải nhờ người nhà gửi tiền vào cho đấy, nhục nhã lắm nhưng không có cách nào khác đâu vì ở đây phòng nào cũng vậy cả.
– Chị ta làm gì với số tiền mọi người nộp hả chị?
– Nó chia cho quản giáo , cán bộ ở đây để nó lộng hành mà không bị quản đó, số tiền hàng tháng nó thu nhiều lắm bọn cán hộ , quản giáo ở đây ăn dơ với nó cả rồi, nên ai mà động nói gì là bị đập ngay, nhiều người bất bình chống đối thì bị quản giáo đánh và bị dí súng điện nên mọi người sợ không giám chống đối nữa rồi.
– Một lũ khốn nạn….
Tôi nắm chặt bàn tay lại …xem ra tôi phải liều mạng với bọn họ thôi…tôi không thể nhìn bọn họ bắt nạt chèn ép mọi người như vậy được.
Buổi tối hôm đó tôi và các chị trong phòng đang ngồi ăn cơm trong nhà ăn thì chị Hồng đen xuất hiện chị ngồi ở bàn bên kia ,có một chị ở phòng khác mang tiền tới nộp cho chị Hồng
– Em gửi tiền tháng này ạ.
Chị Hồng cầm tiền rồi đứng dậy đấm thẳng vào mặt chị vừa nộp tiền kia khiến chị ấy ngã bật ngửa về phía sau chị Hồng Đen trừng mắt quát
– Mày biết mày chậm bao lâu rồi không hả?
Chị ấy lắp lắp nói giọng sợ hãi:
– Em mới chậm có 1 ngày mà chị.., em xin chị tha cho em lần này ạ.
– Nửa ngày cũng không được mày hiểu chưa hả… lần này tao cảnh cáo lần sau mày mà chậm thì tao rạch mặt mày ra đấy , mày rõ chưa hả?
– Vâng vâng em rõ rồi ạ
Chị gái kia bò dậy và chạy về chỗ ngồi im luôn, chị Lan đang đứng dậy cầm tiền sang nộp thì tôi kéo tay chị và nói
– Chị để em đi nộp tiền cho ạ.
– Mày điên à, nó đập mày đấy mày ăn đi để tao đi nộp.
– Chị cứ để em , chị ngồi ăn cơm đi em đi nộp tiện thể em có chuyện muốn hỏi chị ấy luôn ạ.
– Liệu có ổn không đó?
– Em sẽ ổn mà chị…chị đừng lo nhé.
Sau đó tôi tôi đổ nước canh lẫn vào cơm rồi tôi cầm sang chỗ chị Hồng đen tôi cầm khay cơm và hất thẳng vào mặt chị Hồng và nhếch mép cười trước sự ngạc nhiên của tất cả mọi người, mọi người nhìn tôi với ánh mắt sửng sốt chắc mọi người sốc lắm , không một ai giám làm vậy mà một đứa mới vào như tôi lại giám đối đầu với chị Hồng đen mọi người nghĩ tôi chán sống rồi thì tôi mới giám làm như thế, tất cả mọi người xôn xao cả lên..
Chị Hồng Đen ngẩng lên nhìn tôi… tôi liền trừng mắt nói
– Đánh tôi đi… đánh tôi tiếp đi… hôm qua chị đánh hăng lắm mà…
– Con ranh con…mày ăn gan hùm hả?
– Sao vậy, chị đánh tôi đi chứ hay vẫn chưa đủ để chị nổi giận hả?
Tôi cầm khay cơm và lao vào đập liên tiếp vào đầu chị Hồng, máu chó trong người tôi nổi lên rồi tôi lồng lên như điên như dại vậy, tôi lồng lên chửi chị ta
– Tôi nghe nói chị gi-ế-t chồng rồi ch-ặ-t xác phi tang hả hay để tôi bảo người mang cho chị con dao to sắc nhé… chị gi-ết tôi đi có giỏi thì chị gi-ết tôi đi…đồ khốn kiếp khốn nạn kia..phải gọi chị là con chó già mới phải…con chó già kia mày gi-ết tao đi.
Chị Hồng lúc này mới đứng dậy chị bật con dao bấm ra và nghiến răng nói
– Con nhãi ranh tao sẽ x-ẻ th-ịt mày ra.
Chị Hồng lao ra chỗ tôi … tôi đang cơn hăng máu tôi lồng lên và đấm một phát dồn hết sức lực vào cánh tay của mình một cú đấm trời giáng trúng giữa mặt chị Hồng Đen… chị Hồng Đen choáng và ngã lăn ra máu mũi và máu mồm ộc ra và ngất luôn tại chỗ khiến mọi người xung khiếp sợ…
” Chị Hồng…ơi”
” Chị Đại ơi..”
Tôi chưa từng đánh ai nên tôi không thể ngờ là cú đấm của mình lại mạnh như vậy…
Mấy người quản giáo chạy ra và khống chế dẫn Ngọc Ánh đi, còn mấy người thì khênh Hồng Đen tới phòng y tế luôn.
[..]